Sắp già rồi nên đầu óc như cái máy tính cũ.
Ép nó xử lý thông tin nhiều quá là đơ luôn.
Trong khi đó thì thông tin dạo này không những nhiều mà còn khó. Có những vấn đề quá khó, như Biển đông chẳng hạn, bao nhiêu bộ óc tinh hoa còn phải bốc khói. Vậy mà mình cứ phải cập nhật và xử lý!!!
Rồi vấn đề bóng đá nữa. Uân-cấp toàn lúc nửa đêm, buồn ngủ gần chết. Mà hình như đội ngũ bình luận viên của nhà đài cũng thế, lắm lúc lải nhải như mê sảng, tra tấn thính giả ghê quá. Báo chí cũng đã lên tiếng rồi, nhưng mình để ý thấy các hắn càng nói mạnh, không sợ mất người nghe, độc quyền mà. Đành chấp nhận sống chung với nhiễu, cơ mà ức lắm.
Rồi chuyện thi cử của lũ con. Rối rắm như ma trận. Nào là chuyện chọn ngành chọn nghề…trong điều kiện tầm nhìn của các trung tâm dự báo nhớn còn ở mức phương phưởng, thì quyết sách của ban lãnh đạo gia đình sẽ có được bao nhiêu tỷ lệ khả thi?
Nào là chuyện tổ chức cho các bé đi thi: thời gian, địa điểm, phương tiện, công tác động viên an ủi…còn khó hơn đánh nhau.
Rồi công việc này nọ.
Đã thế trời còn mưa suốt.
Kinh nghiệm cho thấy là thời tiết mưa không những làm ẩm IC của máy móc mà còn làm chi phối tốc độ xử lý của não người!
Túm lại là dạo này nhiều lúc cảm thấy đơ đơ. Mà nhìn quanh thấy nhiều người cũng thế.
Vậy nên cuối tuần cần tắt máy tính, rủ bạn bè ra quán xá gì đó để chống đơ. Kinh nghiệm là như vậy.