Thứ Năm, tháng 8 28, 2014

Quanh năm họp chợ trên phây 
Mà khi gặp thật vẫn hay đủ điều 
Sài gòn một trận mưa chiều
Để cho trời đất cùng phiêu với người
Xen trong ly rượu tiếng cười
Những câu chuyện của ba mươi năm dài
Đa đoan rồi cũng an bài
Dù trên màu tóc đà phai ít nhiều…
                   * 
Sài gòn đã tạnh mưa chiều
Để cho buổi tối bao nhiêu an lành
Để cho lá bớt xa cành
Để cho một thủa ngày xanh quay về.



Đọc thêm!
   Tháng bảy dương hết lại nối sang tháng bảy âm. 
  Tháng bảy âm là tháng “cô hồn”, người ta bảo không nên làm những việc quan trọng. Mà sơ sơ điểm lại, thì thấy việc quái gì mình định làm cũng quan trọng!! Nên có nhẽ phải nghỉ thêm tháng nữa.      Nói nghỉ nữa là bởi tháng trước đã nghỉ rồi. 
   Tháng bảy dương là mùa thi. Những ai đã có con cháu đi thi, chầu chực đưa đón, rồi ngóng điểm thi, điểm chuẩn…mới hiểu cái cảm giác “phiêu”. Chẳng riêng mình mà cả xã hội cùng “phiêu”. Vì thế tháng bảy dương tuy không “cô hồn” nhưng cũng “ngoài cõi”, không dành cho công việc.
   Chưa kể, dịp này đang nghỉ hè, bà con nô nức đi đó đây. Ngoài đời thì mất mặt nhưng lên “phây” thì thấy cả. Rất nhiều hội vui vẻ, người này không up nhưng người khác up, cuối cùng lộ cả đám.           Trong không khí ấy thì mình cũng phải tìm cách mà hưởng ứng.       Nghỉ ngơi, ngẫm nghĩ chợt thấy cái tháng “cô hồn” thật ra cũng rất hay, nhất là trong thời đại bi giờ. Quanh năm người ta quay cuồng với đủ thứ việc. Từ việc nhà tới việc nước, việc nào cũng cần, việc nào cũng quan trọng, rất quan trọng, tối quan trọng…Phải làm ngay, phải làm gấp, phải nỗ lực, phải cố gắng…Làm việc nhiều thế, tất nhiên thành quả cũng nhiều, nhưng cũng đầy những việc vô bổ, thậm chí vô lý. Nhất là khi người ta phải làm mà không kịp nghĩ.     Thế nên những dịp như tháng bảy này, tưởng chừng không được làm gì nhưng thực ra mọi người đang làm một việc rất cần thiết là tạm dừng tất cả lại để suy ngẫm về những câu chuyện của cuộc sống, không chỉ có “cô hồn” mà còn cả một mùa mưa ngâu, một mùa Vu lan báo hiếu.
Đọc thêm!