Thứ Bảy, tháng 3 26, 2016

Hôm 25/10, họp mặt Quân khu Nam Đồng mình đến hơi muộn, còn đứng lớ rớ ngoài sân tìm người quen thì thấy trong hội trường vỗ tay rào rào rồi giới thiệu Trần Lập hát bài của Quân khu. 

Vội đi vào thì gặp ngay Phương Lan đang cố giơ điện thoại để quay phim, thấy mình cựu lớp trưởng liền giao ngay con dế bảo: Thông quay hộ cái, về cho Thanh Hương xem. Hội trường đông nghịt, mình ở mãi dưới, tập trung tác nghiệp,những lúc cao trào vẫn phải đứng ngay ngắn, không được vẫy tay reo hò như mọi người. Sau này xem lại Clip buổi họp mặt trên Youtube, không thấy người nhưng thấy cái điện thoại, ai hỏi vẫn tự tin chỉ chính xác chỗ mình đứng. 

Hát xong, TL xuống hội trường cùng mọi người. Mình không quen nên chỉ gật đầu chào, hỏi thăm xã giao mấy câu. Định nhờ chụp chung tấm hình làm kỷ niệm nhưng đông quá nên ngại. Nghĩ bụng, chắc còn nhiều dịp. 

Mình thích những bài hát của TL, đặc biệt là bài”Đường đến ngày vinh quang”. Dịp Robocon 2004, TL hát bài này ở sân Quần ngựa, giữa “chảo lửa” đêm chung kết, tiếng cổ vũ vang rền của mấy ngàn sinh viên không át được tiếng hát hừng hực của ca sĩ. Một lần tình cờ xem bản đồ khu Nam Đồng, thấy ai đó ghi dòng chú thích “Nhà ca sĩ TL” ở khu vực nhà 8, mới biết là TL là người QKNĐ. Có lẽ TL về đó khi mình đã chuyển đi, nhưng vẫn thấy khoái, vẫn cứ khoe khi có điều kiện. 

Trước hôm gặp mặt vừa rồi, tối 22/10, mình ngồi ở nhà bạn Minh gù cùng với nhiều anh em sau bao năm mới hội ngộ, cùng háo hức bàn bạc về buổi “đại lễ” sắp tới, uống đủ loại bia rượu và “duyệt” bài Quân khu ca “Những người con của lính” do TL sáng tác và thể hiện. Không thể tả hết độ hay của bài hát trong không khí ấy.

Ra về mình được nhận một huy hiệu Quân khu và đĩa CD bài “Những người con của lính”. Không có máy nên đêm ấy không mở để nghe lại được, nhưng lời bài hát đọc lên vẫn thiết tha từng chữ, đủ thấy tình cảm của TL với bạn bè, với mọi người 

Mở lòng mình tìm về chốn xưa
Nơi ta đã sống biết bao tháng ngày
Khoảng trời tuổi thơ nuôi bao ước mơ
Cho ta bước qua bao ngày giông bão… 

Về SG mấy bữa thì nghe tin TL ốm, rồi hôm nay biết TL đã mất. Mọi sự xảy ra quá nhanh, những ấn tượng tốt đẹp mới như ngày hôm qua. Tiếc là, sẽ không còn có dịp nào nữa. 




Đọc thêm!