Thứ Năm, tháng 7 06, 2017

Chia tay sau hội lớp năm ngoái, “bọn mặt giặc” lớp A còn gặp gỡ lẻ tẻ khối lần nữa, nhưng xem ra vẫn còn nhiều điều muốn nói, đang để dành, chờ thằng Fây nó nhắc. 

Fây chưa nhắc thì thầy Hợi đã nhắc, trước cả bốn tháng. Chắc là hè về, trường vắng, thầy lại nhớ trò.

Hôm rồi gặp anh bạn khóa sau, thấy nói là đang chuẩn bị cho hội lớp 35 năm ra trường. Lứa mình đã sang năm thứ 36. Xem trên FB của thầy Hợi thấy hội lớp của các khóa trước rất xa, tới mười năm. So với các đồng môn này thì bọn mình chưa là tuổi gì.

Các bác hát bài “Trường ca Đống Đa” quá hoành tráng, mà sao mình không biết, chắc phải sưu tầm lại. Sắp già rồi, đầu óc như cái đồng hồ cát đã lật, bắt đầu hành trình ngược.

Trường Đống Đa ở tuổi 57, bao nhiêu thế hệ học trò. Cùng chung mái trường nhưng mỗi thời vẫn có đặc điểm riêng. Khóa 78-81 bọn mình rơi vào tâm điểm gian khổ thời bao cấp, tâm điểm của giai đoạn chống Tàu. Chuyến dã ngoại năm 79 lúc đầu định lên Lạng Sơn, nơi thầy Huy từng dạy học, nhưng vì chiến sự nên đổi sang đi Sóc Sơn. Trên đường vào núi Sóc, bọn mình phải đi qua một đơn vị xe tăng, một trận địa pháo cao xạ đang trực chiến với những kẹp đạn vàng chói.

Trường học cũng là đời sống, những biến động của xã hội cộng hưởng với sự bất ổn của tuổi mới lớn đã tạo nên một “bọn mặt giặc” mang tên lớp A đầy cá tính, mà ba chục năm sau gặp lại, ơn giời, vẫn còn thấy ghét. 

Thêm một mùa hè về, mùa hội trường, họp lớp. Mới đó mà đã tám tháng, cảm ơn thầy Hợi. Thầy vẫn chu đáo như ngày xưa, như những thầy cô ngày xưa.

Bọn mặt giặc, nghe thấy chưa? Biến đâu cả rồi, sắp đến giờ vào lớp.


Không có nhận xét nào: