Thứ Năm, tháng 6 23, 2011

Con trai, con gái 


    Cụ Hồ có tặng tướng Nguyễn Sơn bài thơ:

Đảm dục đại
Tâm dục tế
Trí dục viên
Hạnh dục phương.

    Câu Trí dục viên, Buthoong hiểu nôm na là: đầu óc phải tròn như hòn bi, phải linh động, lăn qua lăn lại.

   Còn Hạnh dục phương là: đức hạnh thì phải vuông vắn, ngay ngắn, kiên định.

    Đại khái các cụ ta khuyên thế.

   Cơ mà ở xứ Đại việt ta, đến bi giờ vưỡn có khối người "Trí dục phương" - đầu óc đóng khung vuông chằn chặn.

   Buthoong không bàn dững chuyện triều chính đại sự. Chỉ nói chuyện đời thường bé tí của bản thân. Là chuyện đẻ con trai, con gái.

     Buthoong có hai đứa con gái. Đó là niềm vui rất lớn.

     Nhưng mà dất khó chia sẻ. 

   Mỗi khi Buthoong bày tỏ niềm vui của mình. Thiên hạ nhìn Buthoong đầy thông cảm và thận trọng.

     Dần dần chán chả buồn nói. 

     Cuộc bàn luận về đề tài này vô cùng phong phú, sôi nổi. Từ cấp vĩ đến cấp vi. Từ quốc gia đến các cơ quan, đoàn thể, dòng tộc, gia đình. Đủ các cung bậc nghiêm chỉnh và hài hước. Nhưng nhìn chung đều định hướng vào phe sinh con gái. Ngày xưa thì chê bai, chế nhạo, bi giờ là động viên an ủi.

    Trên ti-vi, báo chí, forum, blog…đầy những bài viết phân tích này nọ, rồi đưa lên tầm chính luận…loạn xà ngầu. 

    Có người hỏi, Buthoong bẩu, tôi chẩng có ý kiến gì. Tôi thích đẻ con gái. Vậy thôi, tôi thích, hết.

    Tại sao lại thích thế ? Tôi cũng chẩng biết.

   Chỉ có đầu vuông mới đi tranh cãi về sở thích. 

    Còn riêng về hai con gái Buthoong, bi giờ cũng hơi nhớn rồi. Có lúc chúng thỏ thẻ hỏi: Bố mẹ có đẻ em trai nữa không. Buthoong và bã xã giả nhời: Bố mẹ có hai con là quá mãn nguyện rồi, không muốn gì nữa.

Không có nhận xét nào: