Thứ Năm, tháng 10 20, 2011

Mùa lá vàng 

Anh đi trên vỉa hè Hà nội
Cách em hàng ngàn cây số
Mùa thu trời trong lá đổ
Những khuôn mặt đăm chiêu
Những nụ cười vô hồn
Hàng tỷ cái mới và không mới
Không làm mùa thu khác đi
Anh muốn anh và em
Có một lần sám hối
Một lần ta đi trong lá vàng rơi
Và quên đi những gì đang nghĩ
Để thấy ta nhỏ bé
Và ngô nghê
Những ý nghĩ của ta không đáng giá một xu
Lòng kiêu ngạo có hàng ngàn áo khoác
Nhẫn nhịn là tích tụ
Sự lãng mạn như nước hoa không át được mồ hôi
Thời gian trôi
Ta tin vào điều kỳ diệu
Như tin vào hạt cây.





Không có nhận xét nào: