Thứ Hai, tháng 11 28, 2011

NHÂN CHUYỆN "DÙNG LƯỚI BẮT XE"

    Nhà Buthoong ở gần tuyến đường hay có hội quái xế đua xe máy.


    Dân phố chửi chúng nó, nhưng tò mò ra xem cũng đông.

   Phải nói là cảnh dòng xe đủ loại, chở theo đám nửa người nửa ngợm, gầm rú gào thét trên phố khuya cũng rất ấn tượng.

    Nhưng nhiều khi bọn này rửng mỡ lạng lách giữa phố đông, làm người tham gia giao thông được phen hoảng loạn. Nếu ai đã chẳng may lạc vào đường đua của chúng, mới thấy mạng sống của mình chẳng là cái đinh. Đám quái ào qua rồi mà dân lành mặt mũi còn xanh lè, trẻ con khóc thét.

    Công an đuổi không xuể. Nên có lúc hàng phố bức xúc quăng cành cây, ghế nhựa...ra cản. Còn chuyện chúng nó tự đâm vào nhau, văng ra đường thì như cơm bữa. Những lúc ấy, ai nấy đều bảo: ”đáng đời, cho chúng nó chết”

    Nhưng nhìn chúng nó chết rồi, mặt mũi còn non choẹt, sàn sàn như con em mình, lại thấy tội. Sự này có lỗi của người lớn, chính quyền nhân dân và bao nhiêu bộ máy đoàn, hội…không nghĩ ra được một sân chơi đủ tầm cho bộ phận hiếu động nhất của lứa tuổi teen. Chỉ cần một góc sân golf thôi. 

    Công an cũng vất vả ngược xuôi lùng bắt, nhưng rồi như cóc bỏ đĩa. Mà cả một đàn cóc chứ đâu phải một hai chú.

     Nên nghe tin xứ Thanh có sáng kiến dùng “lưới đánh cá” để chặn đám đua xe, Buthoong thấy cũng có lý. 

    Nhưng rồi lại nhiều ý kiến ầm ĩ lên, lý do đưa ra là nó "phản cảm".

    Có nhẽ nghe đến "lưới" là người ta hốt, liên tưởng ngay đến: chụp, vây, chắn, vét…như đánh cá, rồi lo cho sự an toàn của…cá.

    Nhưng theo như Buthoong tìm hiểu, thì loại lưới chụp để bắt tội phạm người ta đã dùng mãi rồi, nó như thế này.


    Kể ra lưới ấy mà chụp vào xe đang chạy thì cũng không ổn.

   Cơ mà công an xứ Thanh không dùng thế. Mà như nêu trên báo chí thì các bác í chỉ quăng lưới vào bánh xe. Như thế này:


     Bị vướng lưới, xe đua sẽ phải xì-tốp ngay, chắc chắn là tay đua sẽ phải dừng cuộc chơi, nhưng không đột ngột đến mức phải bỏ mạng. Xem ra lưới này còn hơn chán những bàn chông, rào chắn tân kỳ như chúng mình vưỡn thấy trên phim Mỹ. Mà lại đơn giản, rẻ tiền.

   Vậy thì nó "phản cảm" ở đâu? Chắc là vì nó tầm thường quá, chẩng có tý huyện đội, à quên, hiện đại nào.

    Để tiếp tục được dùng, thì có một cách là các bác xứ Thanh nên thu hồi cái lưới đó về, nhuộm màu cho nó loang lổ khác kiểu đi, rồi thuê vài vị TS (tiến sĩ) viết báo cáo khoa học, phân tích khí động học này nọ, rồi đặt cho nó cái tên kiếu như: "Phương tiện hỗ trợ truy cản bằng po-ly ét-xờ-te dạng lưới " hay gì đó. Nếu có thể thì chữ lưới nên dùng tiếng Anh (Net) là tốt nhất. Tuyệt đối tránh chữ đánh cá.

    Được thế thì thiên hạ OK ngay, không chừng lại được đề cử giải Trí tuệ việt nam.

   Cái đó trong quản lý khoa học xứ ta gọi là "phép phức tạp hoá những vấn đề đơn giản". Mục đích là làm thỏa mãn giới sính chữ, ưa hình thức.

    Và đôi khi để bịt miệng những người ưa tìm tòi phản biện, nhưng "dân trí thấp". 

    Không chỉ trong khoa học, cả trong quản lý xã hội, người ta áp dụng mãi ra rồi. Các bác xứ Thanh thật thà quá. 

Không có nhận xét nào: