Thứ Năm, tháng 10 31, 2013

MÙA THU TRÊN FACEBOOK

Dịp này báo chí lại nóng chuyện “ngoại cảm”, từ đó dẫn đến những bàn luận về thế giới tâm linh, cuộc bàn luận không có hồi kết. 

Thực ra thì lý thuyết về những vũ trụ song song - parallel universes - đã được khoa học hiện đại đưa ra và được nhiều người chấp nhận.

Thế giới linh hồn có thể giải thích theo thuyết này. Hơn nữa, đó chỉ là một trong vô số thế giới cùng tồn tại. Vì song song nên các thế giới là cách biệt, chỉ khi có những biến cố phù hợp thì vật chất và các thuộc tính của nó mới chuyển từ thế giới này sang thế giới khác. Tuythế, có nhiều lúc hai thế giới tiếp xúc nhau, do ngẫu nhiên hay do tác động của những “người” có khả năng, khi đó hai thế giới có thể “nhìn” thấy nhau.

BT cũng chỉ băm băm thế thôi, chứ không dám chém. Bà con nào quan tâm có thể xem trên Youtube, phim “Vũ trụ song song”.

Xin chuyển sang một chuyện khác cùng chủ đề nhưng gần gũi hơn, đó là Facebook. Dù còn ý kiến này nọ, nhưng không thể phủ nhận là không gian ảo này ngày càng thật. Trên đó người ta có thể chia sẻ và cảm nhận đủ mọi thứ, kể cả thời tiết.

FB đang là mùa thu. Trên trang chủ của mọi người đều nồng nàn màu sắc, từ thu vàng Đông Âu, thu đỏ Bắc Mỹ, thu hồng Đông Á, thu mờ Hà nội và thu ngập ngừng phương nam. Đã có lần BT nói về mùa thu Sài gòn, hay đúng hơn là những ngày thu với đầy đủ yếu tố nắng dịu, gió nhẹ, cây cối mơ màng và lòng người thư thái. Những ngày như thế thường đến bất chợt, đôi khi chỉ mơ hồ nơi góc phố. Nhưng có khi nhờ vậy mà dễ tạo nên những cảm xúc mới mẻ, y như khi chàng trai đa cảm bỗng thấy cô người yêu thật thà của mình tự nhiên lại biết làm thơ.    

Sẽ đến lúc người ta không còn phân biệt thế giới thật và ảo, mà xét cho cùng thì cũng chẳng nên phân biệt thế. Xã hội thật hay xã hội ảo thì cũng do con người tạo ra, cách thức thể hiện và giao tiếp trong hai thế giới có thể khác nhau, nhưng bản chất mỗi người thì không khác, cảm xúc thì không khác.

Cũng như mùa thu ngoài đời và mùa thu trên FB vậy thôi.


Đọc thêm!

Thứ Năm, tháng 10 17, 2013

HTV đã chân thành xin lỗi về việc MC của đài lỡ lời chúc “nhiều niềm vui” trong ngày quốc tang Đại tướng.

Lời xin lỗi hiếm hoi này là bài học cho những cỗ “máy nói” đủ tầm cỡ, đang ngày ngày tra tấn thính giả trên khắp các diễn đàn và thông tin đại chúng.

Nhưng suy cho cùng, những “máy nói” này chính là đại diện tiêu biểu của một nền giáo dục “văn mẫu” vô hồn, của một triết lý văn hóa sáo rỗng, đang đóng vai trò áp đảo trong đời sống xã hội, từ các bé chập chững đi thi sao nhí tới các yếu nhân hùng hồn chém gió trên ti-vi.

Thời trước, nhiều người đã tin nhà thơ Bằng Việt:

“Khi phần nói lấn hết phần được sống…
Liệu còn gì vang vọng ở trong nhau”

Nhưng bi giờ thì chớ dại mà ngừng lời, lập tức kẻ khác nhảy vào ngay, mình còn không kịp nghe mình, nói chi đến “vang vọng”.  

Người ta nói và nói, sẵn sàng tham gia bàn luận tràng giang về mọi chuyện từ “tưng tưng” đến đứng đắn. Người ta cãi nhau nảy lửa về ý nghĩa của Thiền và vẻ đẹp của sự tĩnh lặng.

Tạm nghỉ, vào làm hớp nước, tý nói tiếp…

Hình: lặng yên mà chém gió.

Đọc thêm!

Thứ Ba, tháng 10 08, 2013

 Hồi Bác Hồ mất BT mới hơn 5 tuổi nhưng cũng được đi dự lễ truy điệu ở Ba đình. Không vào được tới quảng trường, BT cùng cả nhà đứng ở đầu đường Điện biên, ngay góc Hoàng Diệu, nghe tường thuật qua loa truyền thanh treo trên cột đèn.   

Còn bé nên BT chưa hiểu hết nhưng vẫn nhớ tiếng loa âm vang, biển người im phăng phắc và những chiếc máy bay Mig diễu hành ầm ầm lướt qua trên đầu.

Trước đó, BT ở Hà tây với ông nội, chiếc đài bán dẫn của ba mang về được mở thường trực không tiếc pin, chốc chốc lại phát những bản tin đọc chậm, từng câu lặp đi lặp lại làm BT thuộc luôn: “Hồ Chủ Tịch đang mệt nặng…”. Đến hôm đọc “Thông cáo đặc biệt Hồ Chủ Tịch đã từ trần…” thì tất cả người lớn đều khóc, ông chú BT gục mặt xuống bàn khóc thành tiếng. Rồi BT được chở ra Hà nội, nhập vào đoàn người, đi bộ rất lâu và đứng rất lâu. Nhờ vậy mà BT nhớ mãi góc đường ấy, thành kỷ niệm.

Hôm biết tin Đại tướng mất, rồi nghe thông báo lễ Quốc tang chỉ trong hai ngày, đã cảm thấy băn khoăn, vì biết chắc là khoảng thời gian tang lễ như thế là quá ngắn. Chắc chỉ đủ dành cho những đoàn chính thức quan trọng nhất. Còn đông đảo nhân dân anh hùng thì sao đây?

Rồi tiếp tục theo dõi trên báo mạng, biết là gần như ngay lập tức, người Hà nội đã đến nhà, và nhà Đại tướng đã rộng cửa đón mọi tầng lớp nhân dân như đón những người thân tới tiễn đưa ruột thịt của mình.

Hình ảnh những cựu binh, những người nổi tiếng, nhân dân lao động và rất nhiều bạn trẻ trong dòng người bất tận đi qua góc phố xưa để vào nhà Đại tướng, gợi nhớ về 44 năm trước, khi Bác Hồ mất. Những hình ảnh đầy cảm động, làm thức dậy lòng tự hào về trí tuệ và sức mạnh của nhân dân, thức dậy niềm tin vào lớp trẻ, niềm tin vào sự trường tồn của dân tộc. Những hình ảnh làm ấm lòng người phương xa.

Xin cám ơn đồng bào Thủ đô.

Xin bái vọng Đại tướng.       



Hình: Góc đường Điện Biên, Hoàng Diệu. Đọc thêm!

Sẽ có ngày...

Sẽ có ngày ta tìm lại hôm nay
Như hôm nay ta tìm về quá khứ
Những được mất âu lo trăn trở
Những buồn vui theo suốt một đời người

Sẽ có ngày và sẽ có một ngày
Ta hàn gắn lại những gì đổ vỡ
Ta lại nhóm trong tim ta ngọn lửa
Trên đời này còn có bạn bè ta… 

1987.


Đọc thêm!