Mấy hôm rồi
mệt với hai ông đầu gối.
Theo đúng lộ
trình “hưu từng phần”, thì hai ông đầu gối thuộc diện chưa được nghỉ đợt này.
Lý do là cống hiến cho nhà nước chưa nhiều!
Hơn ba chục
năm công tác, hai ông đầu gối chưa hề làm ra một công văn, báo cáo nào, cũng
chưa từng tham gia phát biểu ý kiến này nọ, cũng chẳng bao giờ xuất hiện chào
đón thủ trưởng cấp trên. Hiệu quả làm việc của hai ông, xét theo tiêu chí công
chức văn phòng, là rất thấp.
Vì vậy theo
dự kiến của trung ương (!), hai ông sẽ tiếp tục làm việc bình thường, phát huy
sở trường, đưa các bộ phận khác đi chơi đó đây. Hưu rồi, quần short thay cho quần
dài, cũng là dịp để hai ông mở mặt với đời.
Vậy mà mới
được mấy bữa thì hai ông kêu đau, bài tập đi bộ hàng ngày phải tạm dừng, đi khám
được báo là “thoái hóa khớp”.
Hơi giật
mình, thời củi lửa bi giờ, “thoái hóa” là vấn đề nhạy cảm, nhỡ thiên hạ nghe
không rõ, chưa biết mình thoái cái gì, đem xếp luôn vào bộ phận không nhỏ thì bỏ
mẹ. May mà vị bác sỹ BV 175 cũng tâm lý, nhanh chóng vận dụng sự vi diệu của tiếng
Việt để giải thích cho mình đó là “dấu ấn thời gian trên khớp gối”. Bố khỉ, văn
đến thế là cùng, chỉ vài mỹ từ đã chuyển căn bệnh khó ưa từ phạm trù y khoa sang
phạm trù văn hóa!
Để xử lý vấn
đề văn hóa này lại phải dùng biện pháp khoa học công nghệ, hai ông đầu gối được
vật lý trị liệu, hàng ngày vào viện một tiếng để làm mấy món điện xung, vi
sóng, hồng ngoại. Chữa bệnh kiểu này hợp với dân kỹ thuật như mình, cảm thấy
sóng với điện chạy vào người rất là ép-phê, qua một tuần đã thấy đỡ hẳn.
Nhưng về lâu
dài vẫn phải tiếp tục nhiều biện pháp khác như luyện tập, thuốc men, không loại
trừ cả việc kiểm điểm, phê và tự phê theo nghị quyết cho chắc cú.
Rồi cũng phải
xem lại vấn đề chế độ của hai ông đầu gối. Có nên cho hai ông nghỉ chưa? Có lẽ
là chưa thể cho nghỉ (hai ông mà nghỉ thì ảnh hưởng đến rất nhiều bộ phận khác),
mà nên luân chuyển hai ông làm lãnh đạo, được làm lãnh đạo có khi hai ông lại
khỏe ra, lại cứng cáp như xưa!
Chỉ hơi ngại
là các bộ phận không tín nhiệm, nhưng mà hưu rồi, nhường nhau một tý, thằng
lãnh đạo chẳng thế.
Mà nhìn ra xã hội bi giờ, đầu gối làm lãnh đạo thiếu
gì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét