Chủ Nhật, tháng 1 15, 2012

CÔ BÉ TAI THỎ
     Bé Hà đã được nghỉ tết. Hôm nghỉ đầu tiên không làm gì, mà bỏ cả buổi cặm cụi vẽ bức tranh cô bé có đôi tai thỏ ngồi mơ mộng trước ngôi nhà cổ tích. Vẽ xong hỏi bố đặt tên tranh là gì? Bố bảo, thì đặt là "Mùa xuân" hay "Mơ ước ngày xuân" gì đó.

     Nói vậy chứ bố nghĩ, nó phải có một cái tên khác là: Khổ thân các bé.

     Bố nghĩ thế vì thấy thương cho bé Hà, vừa qua một học kỳ căng thẳng, học kỳ đầu của lớp 10.

     Mới vào cấp ba, cái gì cũng mới lạ. Bé biết thế nên chịu khó, hôm nào cũng thức khuya, đền nỗi mẹ phải càm ràm dọa không cho đi học. Hình như lúc nào bé cũng lơ ngơ như bị bài vở ám ảnh.

      Các môn chính không nói làm gì, thấy bé đánh vật với mớ kiến thức sáo mòn, số liệu khô khan, vô bổ của mấy môn xã hội, GDCD, CN…bố vừa xót vừa tức, có lúc bảo bé: thôi bỏ đi, con cứ học như vẹt thế hỏng hết cả đầu.

       Nhưng bé vẫn cố, được học sinh giỏi, xếp đầu lớp.

      Bố mẹ yên lòng. Bé cũng vui lắm, tự cho mình mơ mộng một tý. Bố biết lúc vẽ tranh này là bé đang hồn nhiên như cô bé tai thỏ.

       Những lúc như thế không nhiều, nên bố mới thương bé. Bố thấy thương cả các bạn của bé, cả các thầy các cô, thương cho cả cái nền giáo dục trì trệ của xứ mình.
 

Không có nhận xét nào: