“bé không đòi quà”.
Nếu không kể vụ dàn khoan của anh Tạp-Cạn-Bình, thì tháng sáu này khá bình lặng. Bởi vì mấy bé đã lớn ,“bé không đòi quà”.
Hiện giờ thì một bé đang cắm cổ ôn thi ĐH. Bé kia cũng bận, hết “Hoa phượng đỏ” rồi “mùa hè xanh”…hội họp còn nhiều hơn cả bố.
Một thời rất gần thôi, chỉ năm kia năm kìa, dịp 1/6, rồi trung thu, rồi nô-en, sinh nhật, tổng kết năm học…chẳng thể nào thoát được quà. Quà cho con nhưng cũng khó phết. Tốt nhất cứ theo tiêu chí chọn quà cho sếp (hay bồ) là: độc, đẹp, đắt. Nhưng cải tiến tiêu chí ba thành: đừng đắt. Cũng còn phải chú ý sao cho độc nhưng không độc (hại).
Tính là vậy nhưng rồi thì quà cho các bé cũng giản dị, quanh quanh mấy món: thú bông, quần áo. Lớn lên một chút thì sách vở, đồ lưu niệm, lớn nữa thì hàng công nghệ…nhiều khi là các đồ dùng bố mẹ phải sắm. Nhưng quan trọng là đúng dịp và bao gói cho đẹp. Thuê được ông già nô-en mang đến nữa thì càng ổn.
Đến giờ thì những món quà ấy còn lại không nhiều, có thứ đã chén luôn, thứ đã mất, thứ hỏng dần theo thời gian…nhưng tất cả chúng vẫn luôn được nhớ đến.
Mùa 1/6 này, đi qua công viên, qua những xe đồ chơi nhấp nháy…mà không còn bị đòi quà.
Muốn mua một vé đi tuổi thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét