Nhà văn Sơn Nam từng viết: Gò vấp là xứ nửa tỉnh nửa quê, nhưng có bầu trời hiện đại bậc nhất Việt nam.
Bầu trời xứ Gò sôi động là do kế phi trường Tân sơn nhất, máy bay tứ xứ tấp nập vào ra. Cái to, cái nhỏ, đủ các màu sắc. Ban đêm ánh đèn lập loè như những chòm sao trên trời theo nhau sà xuống. Ngồi ở các Cà-phê sân thượng xem máy bay, cũng có thể coi là một đặc sản của xứ Gò.
Nhưng Gò vấp còn một đặc điểm nữa, là dưới mặt đất cũng hào hoa không kém.
Hào hoa không phải vì sự sầm uất mà vì những con đường mang tên văn nhân.
Từ hồi tới Gò vấp, BT tự hào vì toàn được ở với các nhà văn, nhà thơ. Đầu tiên ở đường Phan Văn Trị, rồi chuyển sang Nguyên Hồng, rồi sang Nguyễn Du, còn bây giờ ở Dương Quảng Hàm.
Nhưng rồi nhìn quanh thì thấy không riêng gì BT mà đông đảo bà con ở đây cũng được hưởng cái vinh hạnh ấy. Vì ngoài các vị nêu trên thì chỉ trong vòng vài km xung quanh chợ Gò vấp, còn có các đường Huỳnh Văn Nghệ, Nguyễn Tuân, Phạm Huy Thông, Trương Minh Ký, Lê Quang Định, Nguyễn Thượng Hiền, Nguyễn Bỉnh Khiêm,Tú Mỡ…ít nơi nào có mật độ văn nghệ sĩ cao thế.
Đáng khen cho xứ Gò còn nghèo, đường sá xập xệ, nhưng vẫn mạnh dạn thỉnh các văn nhân nổi tiếng về ngự - đúng hơn là treo, vì các con đường trên đều thuộc diện quy hoạch treo, có “cụ” treo đã mười mấy năm.
Hẳn các vị đều là những bậc gần dân, nên cũng không lấy đó làm phiền. Vả lại, cũng phải nhìn về tương lai, trên đà đô thị hóa, Gò vấp ngày càng mở mang. Có khi sẽ có thêm nhiều cụ nữa nhập hộ khẩu về.
Thật là vui vẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét