SG năm nay trời mát. Cây mai ông anh tặng đến mùng bốn mới
chịu nở hoa đều khắp, vàng rực. May mà nghỉ dài, cây mai nở muộn vẫn kịp hâm lại
một chút không khí tết.
Hôm qua chú em bên vận tải nói chuyện là tàu xe vẫn chạy đều,
ngày ba mươi vẫn đông. Mùng hai, mùng ba đông hơn vì người ta rời thành phố đi
chơi. Nhiều công ty phải thay nhau trực. Giữa chừng xuân thì giao ca, một số thì
hết tết, số khác lại bắt đầu.
Nhiều người than bi giờ tết nhạt, tết loãng. Thì cả chục
ngày làm gì mà không loãng. Những năm trước, chuẩn bị tết phải lên lịch như
đánh trận. Xăng cộ thực phẩm phải dự trữ, ba ngày tết là thiên hạ đồng loạt nghỉ
cả, có sự gì ngồi đó mà khóc. Đi chúc tết thì như chạy sô. Ai cũng cắm cổ ngoài
đường, mặt mũi đỏ phừng, vào nhà hớp vội lon bia, làm miếng đặc sản, chúc đôi
câu, phát lì-xì cho các cháu nhanh nhanh rồi còn đi chỗ khác. Đã thế vẫn phải tranh
thủ đi chơi, đi xem…Sự kiện đậm đặc, vô cùng là bận rộn.
Giờ thì đã khác, thời gian dài, phương tiện sẵn, tết có nhiều
lựa chọn. Kẻ về quê, người đi du lịch, số ở lại thì chương trình cũng lung tung
cả, mỗi người một ý, không khớp được. Chưa kể những người bận công việc. Sự hào
hứng nghe chừng sa sút thật.
Nhưng xã hội là vậy thôi. Cứ luôn luôn biến đổi. Tết thời đại
số không còn như xưa, nhưng chắc chắn sẽ
tạo ra những điều mới lạ.
Có thể sẽ là những kết nối, những chia sẻ vượt không gian.
Có thể sẽ là những
khám phá, những trải nghiệm vượt thời gian.
Biết đâu chúng sẽ giúp bớt đi những màu mè rườm
rà, đưa tết trở về với gia đình, với tình thân, với những niềm vui chân thực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét